Thứ Năm, 5 tháng 11, 2015

HÀNH ĐỘNG KHÔN KHÉO

CÂU CHUYỆN VỀ GIỎ TRỨNG GÀ


Ngày nào bác nông dân cũng khàn cả tiếng để đuổi bầy gà của những người hàng xóm, chúng cứ chui qua hàng rào và bới nát cả vườn nhà bác. Bác đã van xin những người láng giềng nhốt gà lại. Nhưng chẳng ai để ý đến lời yêu cầu của bác. Bầy gà cứ thản nhiên chui qua hàng rào và phá nát hoa màu nhà bác.
Bác liền nghĩ ra một giải pháp độc đáo. Bác đi mua một ít trứng gà bỏ vào một cái giỏ, rồi cứ vài ngày lại đưa sang cho những người láng giềng và giải thích rằng đó là trứng mà bầy gà của họ đã đẻ trong vườn của bác. Bác làm như thế liên tiếp ba lần. Chỉ trong một tuần lễ người láng giềng nào cũng rào vườn thật kỹ để giữ cho gà mình không sang nhà bác nông dân nữa.

Bác nông dân trong câu chuyện trên đã xử sự rất khôn khéo. Thay vì trách móc, mắng chửi những người láng giềng thì để tránh xảy ra xích mích bác nông dân đã khôn khéo chỉ với những giỏ trứng gà, tuy rằng những giỏ trứng gà là do bác bỏ tiền ra mua. Còn trong bài tin mừng hôm nay Chúa cũng đề cập đến sự khôn khéo nhưng không phải như bác nông dân bỏ tiền của mình ra mà là khôn khéo tận dụng của người khác một cách "khôn lõi".

(6.11.2015 – Thứ sáu Tuần 31 Thường niên)
Lời Chúa: Lc 16, 1-8


Một hôm, Ðức Giêsu nói với các môn đệ rằng: “Một nhà phú hộ kia có một người quản gia. Người ta tố cáo với ông là anh này đã phung phí của cải nhà ông. Ông mới gọi anh ta đến mà bảo: “Tôi nghe người ta nói gì về anh đó? Anh hãy phúc trình về công việc quản lý của anh, vì từ nay anh không được làm quản gia nữa!” Người quản gia liền nghĩ bụng: “Mình sẽ làm gì đây? Vì ông chủ đã cất chức quản gia của mình rồi. Cuốc đất thì không nổi, ăn mày thì hổ ngươi. Mình biết phải làm gì rồi, để sau khi mất chức quản gia, sẽ có người đón rước mình về nhà họ!”
"Anh ta liền cho gọi từng con nợ của chủ đến, và hỏi người thứ nhất: “Bác nợ chủ tôi bao nhiêu vậy?” Người ấy đáp: “Một trăm thùng dầu ôliu”. Anh ta bảo: “Bác cầm lấy biên lai của bác đây, ngồi xuống mau, viết năm chục thôi”. Rồi anh ta hỏi người khác: “Còn bác, bác nợ bao nhiêu vậy?” Người ấy đáp: “Một ngàn thùng lúa”. Anh ta bảo: “Bác cầm lấy biên lai của bác đây, viết lại tám trăm thôi”.
“Và ông chủ khen tên quản gia bất lương đó đã hành động khôn khéo. Quả thế, con cái đời này khôn khéo hơn con cái ánh sáng khi xử sự với người đồng loại.” 

Đức Giêsu lấy làm tiếc vì con cái ánh sáng là chúng ta lại không có được sự khôn ngoan như con cái đời này. Người ngoài đời có nhiều bí quyết để làm giàu, để thành đạt. Họ có đủ khôn khéo để công việc kinh doanh được trôi chảy. Họ dám có sáng kiến và dám liều để đem ra thực hiện. Ước gì chúng ta có sự khôn ngoan đích thực và ngay thẳng, nghĩa là biết khéo tận dụng mọi sự mình có, để được gặp Chúa ở đời này và được hạnh phúc ở đời sau. 

Tất cả của cải ở trần gian thuộc về Đức Chúa Trời và chúng ta chỉ là những quản gia. Đức Chúa Trời đang nhìn xem cách chúng ta sử dụng của cải Ngài ban. Nếu chúng ta sử dụng chúng một cách khôn ngoan, Ngài sẽ ban cho chúng ta sự giàu có ở thiên đàng. Nếu chúng ta sử dụng sai mục đích hay lạm dụng những gì Ngài ban cho trong đời nầy, chúng ta sẽ không nhận được gì trong cõi vĩnh hằng.

Lạy Chúa, Chúa ban cho chúng con khả năng, sức khoẻ, thời giờ, nghề nghiệp… Xin cho mỗi người chúng con trở thành các người quản lý tốt khi biết dùng những ân huệ Chúa ban mà giúp đỡ tha nhân, để cuộc sống đời này của chúng con đem lại hoa trái vĩnh cửu trong cuộc sống mai sau. 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét